diên vỹ

chút niềm riêng






buồn đã chẳng hoá thành đôi dòng lệ                    
sầu cũng không rỉ máu ở con tim
ta chỉ biết nhìn trời cao lồng lộng
buông tiếng thở dài, lẳng lặng chờ đêm

và cứ thế đời trôi về một hướng
ta mãi chờ nên ở lại đằng sau
trang nhật ký còn nguyên màu hạnh phúc
muộn màng ơi ! ta còn có ước ao ?

đêm vẫn đến, nhưng hình như còn thiếu
ngày vẫn qua, ngày vẫn mãi không đầy
ta có sống dù cho bao kiếp nữa
nỗi niềm riêng vẫn cứ mãi rức ray

sep. 08, 2012

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 9 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "chút niềm riêng"